Không gian chiều thứ 4? Thiên Thư Ký
79 - THIÊN THƯ KÝ!
Xét câu hỏi của bạn Khanh Trinh trong bài 78 là rất quan trọng. Bởi đó cũng là bao nỗi niềm, tâm tư chung của dân tộc Việt có ý thực về cội nguồn cũng như giống nòi suốt bao đời nay. Thế nên tôi lại phải viết riêng một bài kết luận về cội nguồn đó, có nguyên nhân như sau:
Lưu ý; Những gì tôi trình bày dưới đây, chính là những điều mà trong thiên thư đã chép như thế! Do đó, không hề là những suy diễn, tưởng tượng, hư cấu cho thành kịch bản như thế nhân thường làm xưa nay bao giờ. Cho dù ta có chấp nhận hay không chấp nhận thực tại này. Nơi thời kỳ cuối, vẫn cứ phải phơi bày ra toàn diện sự thật đó để thiết lập lại đời mới thôi. Tuy nhiên, tôi có thể lập ra một pháp thiền 49 ngày cho bất kỳ ai, để khai mở trí huệ ra mà nhìn thấy được toàn diện thực tại được gọi là thiên cơ đó. Những thực tại phía sau bức màn u minh ngàn đời mà tham vọng của loài người miệt mài che dấu. Lúc đó, ta mới có thể nói đến việc tranh luận hay bàn thảo về vấn đề sánh tựa thiên cơ này. Nếu cần. Mọi học giả, sử gia, bác học, người dân tầm thường nhất. Tôi đều ứng dụng hàng loạt (không giới hạn số người), cho một pháp thiền duy nhất, không khác. Bởi đó chính là thực tại đạo.
Tôi có đôi dòng mở đầu như thế cùng các bạn. Sau đến, mới có thể tiếp tục trình bày như sau. Những thông tin mà tôi trình bày dưới đây. Sẽ là tư liệu làm nền tảng cho các bạn dò tìm những manh mối rải rác khắp nơi thành một chuỗi dây chuyền hoàn hảo nhất có thể. Bằng như tất cả các nguồn tư liệu đã có xưa nay, là không đủ để hệ thống được việc này. Bởi những tư liệu đó cũng chỉ dẫn đến những cuộc tranh cãi triền miên…, rồi đi vào bế tắc chung mà thôi. Nhất định thế.
Thật ra ngay trên trang này. Nếu các bạn liên kết, hệ thống lại… Là các bạn đã có được một tầm nhìn xuyên suốt về quá khứ cội nguồn lịch sử của dân tộc Việt rồi. Vì thế, tôi sẽ xâu chuỗi lại thôi. Mọi sự là do dân tộc Việt của chúng ta. Vốn là nền tảng gốc của nguyên nhân sự việc. Đã bị che dấu, phủ lấp sự thật. Từ đó khiến nên không ai có thể đủ khả năng tìm ra nguyên nhân cho được nữa. Đó là tôi nói bao gồm toàn vùng lịch sử của các dân tộc, quốc gia có liên quan như Mông, Hán, Triều, Nhật, Pháp v.v… Riêng về Nam – Bắc Hàn nói chung. Do tôi chưa có đủ sử liệu của nước này nên chưa kết luận vội. Tuy nhiên trong các bài trước, tôi có đá động đến mối liên hệ đó từ nhân thân rất gần của bộc tộc Cửu Lê từ Tiên Huyền Nữ với một bộ tộc “luân di” của nước Thiên Kim rồi (Nam – Bắc Hàn khi xưa). Do họ có họ gần với Cửu Thiên huyền Nữ chứ không phải Xi Vưu. Do ngày trước là hai nước cùng ranh với nhau (Đông Di), lại Xi Vưu hòa duyên cùng Tiên Huyền Nữ. Thế nên người Hàn hai miền cũng xem Xi Vưu là tổ tiên của họ. Đến nay, tượng kỳ của họ vẫn là hình ảnh của Tứ Tượng đồ quái đấy thôi. Tạm về nước Nam – Bắc Hàn như thế, tất nhiên mọi sự sẽ hạ hồi phân giải.
Ở đây, tôi chưa bàn đến kỷ nhất nguyên sơ khai hay kỷ nhị nguyên phân lập. Mà là chỉ tạm bàn đến trong giai đoạn của kỷ tam nguyên khai thái, cho đủ tính công bình thôi. Bởi có tính chung cho các đối tượng hiện diện, đang cần phải bàn đến. Ý còn bỏ ngỏ trước đó là để còn xem nhân vật thấu thiên thư nào lên tiếng tranh luận nữa. Kẻo lại gặp đầy rẫy thành phần chỉ nói loạn mà học nói hai tiếng thiên cơ, gây rối loạn đạo lý. Thuở hỗn mang của vũ trụ, đất trời. Vẫn còn đang chờ các vị thi thố khả năng thiên cơ đấy.
Cũng cùng một mô hình thực tại của vũ trụ cơ bản tự nhiên tiềm ẩn ban đầu, như nền khoa học mà tôi đã trình bày trên trang ký sự này. Ta xác định và lấy vị trí sao Bắc Đẩu làm khởi nguyên xuất phát điểm mô hình phát triển theo quan niệm của người phương đông nói chung. Bởi Sao Bắc Đẩu còn có tên là Sao Gấu! Vậy Gấu cũng có nghĩa là Hùng. Đó chính là cái tên chung mà kể cả bộ tộc Xi Vưu với họ Hồng Bàng và tộc Hữu Hùng với họ Công Tôn cùng xưng hiệu. Dĩ nhiên, ta không quên sự hiện diện của Phục Hy với họ Khương cùng ngự nữa. Thế cho nên mọi sự, sẽ được tôi mô tả như sau:
Với những cái tên nguyên thủy thì trong bộ Tam Quang bao gồm các sao Tiêu – Dao – Du. Đây chính là vùng mà Xi Vưu cai quản. Còn xét về khu Tứ Mộ thì có các sao Khu – Toàn – Cơ – Quyền, lại thuộc miền của Hữu Hùng cai trị. Bên trong của khu tứ mộ còn có tòa Hiên Viên nữa. Đó, chính là lãnh thổ của Phục Hy. Các bạn xét thấy đấy cũng chính là bộ tam tài cơ bản mà vũ trụ tự nhiên hình thành từ thuở ban đầu rồi vậy!
Thuở ban đầu đó thì Xi Vưu chính là vị Thiên tử mà trời đã đặt thiên mệnh. Thế cho nên ta mới thấy trong sử ký Tư Mã Thiên. Ông có nhắc đến và gọi một cách tôn kính là Cổ Thiên Tử Xi Vưu. Trong khi đó thì Hữu Hùng (hay Hoa Hùng, Hòa Hùng cũng chỉ là một), Phục Hy (Hiên Viên), chỉ gọi là Cộng Chủ mà thôi. Là ý ở Hai Chủ, cùng cộng cư phía bên khu Tứ Mộ của Tòa Bắc Đẩu mà ra. Thiên sự mà Tạo Hóa đã trao cho Xi Vưu, chính là việc điều tiết khí hóa của vũ trụ bốn mùa. Thế nên Cổ Thiên Tử Xi Vưu mới được ban ấn trời, chính là Liên Sơn Dịch lý để mà điều khí nơi nơi trên toàn vùng vũ trụ khi đó. Dĩ nhiên, ông cũng được ban cho một loài ngựa trời để đi kịp trọn vòng trời trong 1 canh giờ để điều tiết vạn vật, muôn loài. Đó chính là Ngựa Tiêu Sương. Với những gì sở hữu khi đấy như; Lưng mang túi càn khôn, hông đeo bầu nhật nguyệt. Xi Vưu đã được khắp nơi suy tôn là một vị Chiến Thần. Đó là chưa nói đến tính lãng tử phiêu bồng mà tôi đã từng kể cùng các bạn nghe trước đây. Và đó, cũng chính là hình ảnh của một vị nguyên soái của chốn Thiên Bồng từ thuở hồng hoang vậy.
Tạm nhắc, ôn qua cùng các bạn như thế. Tôi chỉ trả lời dựa theo những ý mà bạn Khanh Trinh đã nêu lên thôi nhé:
Ngay ý thứ nhất thì ngay cả như nước Sở là một nước hùng mạnh thời Đông Chu nói chung, mà các vị đã nhìn không ra gốc phát nghiệp từ đâu! Thì nói đến tranh cãi gì cho được nữa? Đã có mấy ai biết được Dục Hùng là thầy của Văn Vương. Vốn không phải có phả hệ từ Quý Liên, ngược trở về Đế khốc đâu. Lấy gì để biết được Dục Hùng lại chính là Hùng Thục, con của Hùng Hiền bên nước Văn Lang. Vốn mang sứ mệnh tuyệt mật mà khôi phục cơ đồ của tổ tiên từ Chiến Thần Xi Vưu để lại hàng ngàn năm trước đó nữa. Vì có một sự thật ràng ràng ra trước mắt mà không một ai thấy hay bàn đả động đến như: Nhà Chu, vốn chỉ chia đất cho con cháu trong dòng tộc mà thôi. Điều này không phải bàn cãi nữa. Thế nhưng sao nước Sở và nước Tề vốn lại không phải thuộc dòng tộc của Nhà Chu? Lại còn được phong đất lớn mạnh hơn con cháu của Nhà Chu. Khiến nên sau này hai nước Sở và Tề. Uy hiếp con cháu Nhà Chu đến nước chỉ còn có dựa vào yếu tố đạo, đức, nhân, nghĩa, lễ để mà bám vào như bản năng sinh tồn mà thôi!?
Bởi nguyên do, Văn Vương Nhà Chu, vốn thuộc phả hệ từ tộc của Hoàng Đế. Dục Hùng với nước Sở lại là tộc của Xi Vưu mà ra. Còn nước Tề với Khương Tử Nha thì có nguồn gốc từ tộc Phục Hy. Rõ ràng; Ta xét thấy cơ nghiệp mà Nhà Chu đã đoạt được từ Nhà Thương đó. Ắt phải là đại công của Thầy và Quân sư của Văn Vương mà ra cả thôi. Thế nên mới có sự chia chác rõ ràng như thế sau cuộc chiến, cho Dục Hùng và Khương Tử Nha đấy thôi.
Lại các vị vẫn chưa đủ để nhìn ra là người Sở với người Hoa Hạ vốn chỉ là một mà thôi! Như tôi đã từng có thảo luận cùng các bạn trên trang này rằng: Từ Hữu Hùng, Hòa Hùng hay Hoa Hùng cũng chỉ là một. Vì thế, Hoa Hùng hay Hòa Hùng. Là dùng để chỉ sự “Trung Hòa” của tộc Hòa Hùng “Hòa Huyết” với hai tộc Xi Vưu và Phục Hy mà ra. Hạ Hòa là để chỉ sự hòa huyết với tộc của Xi Vưu. Và dĩ nhiên Thượng Hòa là sự Hòa Huyết với tộc Phục Hy. Thế nên gọi là Trung Hoa vốn là người Mông Cổ chứ không phải người Hán cho được. Do nhận giặc làm Cha (Viêm - Hoàng Tử tôn, hay Hiên Viên - Hoàng Đế) , để người Hán tiện bề nhận Trung Hoa là tổ tiên của mình, sẵn vơ luôn cả cơ đồ của người Mông Cổ về theo. Từ Hòa Hạ là Hoa Hạ sau này, vốn là dùng để chỉ người Sở là một. Và ta còn thấy từ nguyên Thượng Hòa tiềm ẩn trong câu “Hòa Thượng” ngày nay đó vậy. Vậy; Thượng Hoa, Trung Hoa và Hạ Hoa. Vốn có gốc tích, nguyên nhân, cội rễ là từ đây. Kẻ ăn ốc nói mò đã đành. Song kẻ đi mò cũng lại chưởi kẻ quen ăn ốc!!! Thế mới đủ lạ lắm thay cho trò đời nhân thế xưa nay, bao kẻ diễn!!!
Chúng ta hôm nay và các thế hệ mai sau, hãy quên ngay đi. Về việc cứ mãi tranh giành nghề trồng lúa hay cái gọi là văn minh lúa nước với người Trung Quốc! Tổ tiên của dân tộc Việt. Không hề trồng lúa bao giờ cả!! Mà đó lại chính là nghề tổ từ Thần Nông của họ mà ra. Cái văn minh của Người Việt chính là sự văn minh Di Canh chứ không phải Định Cư như sự lầm lạc cội nguồn xưa nay. Cái sự văn minh của Di Canh đó. Nó vượt trên vạn lần hơn sự văn minh định cư là lúa nước. Do thất lạc nên không một ai có thể biết cũng như lĩnh hội tới cho nổi được. Nhất định, tôi phải phục hồi và đưa ra trước ánh sánh của kỷ nguyên mới trong nay mai thôi. Điều này cũng giống như ta mường tượng như 13 Thiên Lục Pháp Cô Hư, cũng như Hoàng Đế Nội Kinh là không một ai lĩnh hội học thuật ấy cho được. Bởi nó vốn được diễn lập ra từ Liên Sơn Dịch của tộc Xi Vưu xưa kia. Tuy nhiên vẫn còn quá nhiều thiếu sót chung chung trong đó. Âu, đó cũng là ý của tạo hóa cả thôi.
Chiến Thần Xi Vưu thuộc Tộc Tam Miêu, Tiên Huyền Nữ thuộc tộc Cửu Lê. Sánh duyên nhau mà sinh ra Bách Việt trong buổi sơ khai. Vì thế họ có nói Xi Vưu là tổ tiên của Tam Miêu hay Cửu Lê cũng đều đúng cả. Tranh với cãi nhau về những điều mình không đủ biết đến, chỉ làm khôi hài thêm hơn cho sự việc vốn đã đong đầy bi hài mãi rồi. Nhân đây, tôi cũng xác định cùng các bạn về nguồn gốc của lịch sử luôn rằng: Liên Sơn Dịch của Chiến Thần Xi Vưu. Vốn khởi từ quẻ Cấn. Là vùng Đông Bắc, thuộc vùng Cấn Quỷ mà ta quen nghe sử hay gọi là phương cấn, quỷ v.v… Là vùng mà nước Đông Di của Xi Vưu kiểm soát. Chữ Di thuộc Quẻ Tốn ở Đông Nam với văn hóa Di Canh từ vùng Ngũ Lĩnh với Hồ Động Đình sang đến, là tàn cuộc đất trời đã định phận. Thế nên khiến sử xưa nay vẫn cứ nói đến tộc người Đông di hay Man di cũng chỉ là một. Về những cái nguyên lý của Dịch Lý này. Vô phúc thay cho các nhà sử gia nào mà không biết gì đến Dịch Học. Lại lần mò vào sử Việt mà suy đoán hay giảng giải về cội nguồn của dòng sử Thiêng.
Lưu Bang vốn gốc là người Hán. Do ở trên đất thuộc về vùng kinh Sở khi xưa. Không hề là người Việt như bài dẫn của bạn ở trên bao giờ cả. Chúng ta tuyệt đối không bao giờ được lầm lẫn cái lỗi rất sơ đẳng này cho được. Ta thấy xưa nay. Họ cứ tranh cãi “loạn xí ngàu” với nhau lên hết cả mà thôi. Như gà mắc tóc hết cả một lượt, còn dây mực, bêu đầy sử sách ra đấy. Xóa sao hết cho được.
Vậy Đông Di, vốn là tên mà sử xưa dùng để gọi để nói đến vùng lãnh thổ mà Chiến Thần Xi Vưu cai quản. Thuộc về toàn miền phía bờ Nam Sông Dương Tử. Nguyên do Hoàng Đế phạt tộc Phục Hy trong đời Thần Nông thì tôi cũng đã có mô tả đến rồi. Là Thần Nông bị bại trong thận Phản Tuyền chứ không phải Du Võng. Vì làm thế quái nào mà họ cố nặn ra cho được kịch bản; Đế Du Võng là cháu đời thứ 8 của Thần Nông. Lại đánh nhau với Hoàng Đế trong trận Phản Tuyền, trước Xi Vưu là trận Trắc Lộc. Mà trong khi đó lại còn ghi rằng; Nữ Oa, vốn là mẹ của Thần Nông. Đánh nhau với Xi Vưu!? Vậy Du Võng thuộc hàng Chít đời thứ 9, lại có mặt cùng thời với Tổ Nữ Oa, để cùng đánh Xi Vưu kia à!!! Kịch bản này; Tôi cam đoan, ngày nay cỡ như đạo diễn James Cameron đi chăng nữa. Cũng chỉ có thể tưởng tượng đến hai hoặc ba đời từ tương lai trở về là cùng. Nếu không, tôi tin chắc Arnold Schwarzenegger cũng phải bỏ chạy mất dép mà không dám nhận vai diễn!!!
Ấy! Thế mà điều này vẫn hiện diện trong sử sách của họ suốt hàng bao ngàn năm qua!! Có rối mớ bòng bong cho cái sự đời đi không?
Thôi! Thế thì chúng ta cũng quên luôn cả cái kịch bản mà Đạo Diễn Ngô Sĩ Liên đã vẽ ra cho dàn diễn viên hư cấu rất hùng hậu bao gồm: Đế Minh, Đế Nghi, Đế Lai luôn đi các bạn nhé. Bởi tôi tạm dẫn mạch nguồn dòng sử như sau: Khi hoàng Đế thôn tính xong Thần Nông. Lúc này thì mới có thể làm giấy khai sinh cho cái tên gọi là tập đoàn Lưỡng Hạo, như sử sách của họ đã ghi cho được. Vì Thái Hạo là Hoàng Đế, còn Thiếu Hạo lại là Kỷ Chất (Nghiệt). Vốn là con cả của Hoàng Đế. Khi thôn tích xong Thần Nông, mỗi người cầm đầu một tộc cùng công kích vào Xi Vưu trong trận Trác Lộc sau đấy. Thế nên mới gọi là Hội Chư hầu ở Cối Kê, hay tập đoàn Lưỡng Hạo được. Bằng như trước trận Phản Tuyền, thì làm gì có chư hầu hay Lưỡng Hạo để mà gọi thành tên cho được.
Thế nên sau khi gồm thâu luôn cả tộc của Xi Vưu. Hữu Hùng mới chính thức xưng là Hoàng Đế, như ta quen gọi xưa nay. Tất nhiên, ta thấy Hoàng Đế mới chia cho Thiếu Hạo phía bờ Nam sông Dương Tử, trị vì chung với nước Thiên Kim khi xưa (Nam – Bắc Hàn). Đến khi Hoàng Đế truyền cho em của Thiếu Hạo là Xuyên Húc kế vị. Tiếp đến là Đế Khốc là xảy ra nạn lụt hồng Thủy. Hai bên bờ Dương Tử đã cách trở. Khắp nơi, mãi lo chạy loạn vì lụt chưa xong. Lấy đâu để biết tình hình của Thiếu Hạo đã bị chia cắt phía bên kia dòng Dương Tử cho được nữa. Bên vùng Ngũ Lĩnh, Động Đình Quân đã nổi lên tiêu diệt Thiếu Hạo. Là dòng thuộc về tộc Cửu Lê của Tiên Huyền Nữ nổi lên, tiếp nối Xi Vưu mà cai quản khu vực Động Đình Hồ mất rồi. Trong giai đoạn này. Thú thật là tôi thật sự đã lạc mất tông tích của người con cả và con thứ tiếp theo của Xi Vưu sau trận Trắc Lộc! Vì thế, tôi tạm thời đặt giải thuyết kịch bản này và chờ hạ hồi truy về manh mối như sau:
Khi Thiếu Hạo tiếp quản nước Đông Di. Lực lượng của Bách Việt tan rã, họ đã lưu vong bên nước Thiên Kim. Thế nên sau đó ta mới thấy Thiếu Hạo thôn tính luôn Thiên Kim và nhập làm một với Đông Di tiếp theo sau đấy. Như tôi đã nói là do thiếu thông tin sử liệu của nước Thiên Kim (Nam – Bắc Hàn), nên tôi chưa kết luận vội là thế. Ta không phải ngạc nhiên gì cho mấy. Khi các thế hệ về sau của họ cũng nhìn nhận Xi Vưu là tổ tiên. Vậy ta thấy có 2 mắc xích ràng buộc có tính liên quan mật thiết ở giai đoạn đầu đối với 2 dân tộc này là; Giai đoạn thứ nhất là giữa Tiên Huyền Nữ và Nữ Chân. Giai đoạn thứ hai là khi Đông Di và Thiên Kim đều bị gồm thâu dưới quyền của Thiếu Hạo sau trận Trắc Lộc. Chắc chắn, tung tích của người con cả và thứ của Xi Vưu đã lưu lạc trong cội nguồn dòng sử của Nam – Bắc Triều rồi vậy. Bởi Động Đình Quân, vốn là người con thứ 3, lại nghiêng về gốc mẹ đã tiếp nhận lại non sông liền sau đấy từ Thiếu Hạo.
Cùng thời điểm này. Đế Nghiêu trị thủy không xong, bèn nhường ngôi và giao cho Đế Thuấn, là tộc của Phục Hy lãnh trách nhiệm. Vậy ta xét thấy giai đoạn mà Hai Đế Nghiêu - Thuấn đó. Tương đương với khoảng thời gian mà Động Đình Quân trị vì bên nước Đông Di. Xảy đến khi Đại Vũ Khai nước từ Hoàng Hà ra sông Dương Tử thì gặp khi Lộc Tục đang hiện diện phía bờ nam. Bởi Lộc Tục chính là con rễ của Động Đình Lão Quân tại Hồ Động Đình khi đấy rồi.
Phải biết, trận lụt hồng thủy chia cắt, nhấn chìm cả toàn miền sông Hoàng Hà khi đó dưới quyền cai trị của Hà Bá mất rồi! Thế nên ta mới thấy sự kiện Đại Vũ đã dùng rìu của Chiến Thần Xi Vưu. Xẻ núi, dẫn nước từ Hoàng Hà theo đập Tam Hiệp, tháo ra Dương Tử, mới thoát được nạn hồng thủy khi đấy. Mặt mũi của Đế Minh nào mà xuất hiện, chen ngang vào ở đây cho được. Đế Minh lại là cháu đời thứ 3 của Thần Nông mới là lạ. Lại còn theo Ngô Sĩ Liên đi ngao du sang bên này khi đang trong cơn nạn lụt hồng thủy chia cắt toàn miền như thế để đẻ ra Lộc Tục cho được nữa chứ?
Thú thật! Các nốt của phím gõ dưới đầu ngón tay của tôi bỗng trở nên ngại ngùng, khi tôi muốn gõ tiếp đến giai đoạn Đế Lai sinh ra ai tiếp đến!? Bởi nó ghép dòng, nảy nòi một cách sống sượng, đầy tai hại mất đi rồi. Tôi có thể dựa vào tượng trời, sắp thế đất của buổi ban đầu lịch sử toàn vùng này như sau:
Căn cứ vào Tòa Sao Bắc Đẩu. Khu Tứ Mộ thì địa phận 2 sao Khu và Toàn thuộc về Hiên Viên (Phục Hy). Và 2 Sao Cơ - Quyền lại vốn là của Hữu Hùng. Cương giới Xi Vưu rõ ràng là 3 Sao Tiêu – Dao – Du bên Tam Quang. Đó là tôi đã xét có phần ưu ái cho Phục Hy rồi. Khi Hữu Hùng gồm Thâu về một mối thì mới xưng danh là Hoàng Đế. Đó cũng là những điều mà Thiên Thư đã ghi. Từ Xuyên Húc xuống đến Đế Nghiêu là dòng của Hoàng Đế, thuộc người Mông Cổ. Đế Thuấn thuộc về dòng Phục Hy (người Hán), được giao lại ngôi là bởi cớ hy vọng trị được nạn lụt hồng thủy qua tiếng Dao Cầm từ khúc Nam Phong. Và Đại Vũ lãnh ấn tiếp theo lại là người Việt của tộc Xi Vưu, kéo dài cho đến hết Nhà Thương. Đến đây là hết một cuộc bể dâu của trời đất vửa đủ. Nhà Chu lại trở về với tộc của Hoàng Đế, thế nên ta mới thấy trong thế cuộc mới, lại chia thế chân kiềng cho ba tộc là Nhà Chu thuộc người Mông (Hoàng Đế), do Văn Vương làm đại diện. Nước Sở là người Việt, giống Xi Vưu, có Dục Hùng ứng cử. Và sau cùng là Nước Tề (người Hán), vốn gốc Phục Hy với đại biểu Khương Thượng.
Dòng nguồn sử, chảy qua các giai đoạn vốn mạch lạc như thế. Mạch nguồn dẫn nào mà hòa dòng Đế Minh, lủng củng nhập vào đây cho được như thế?!
Tóm lại; Có tam lược, lục thao qua hết cả thảy một thế cục như trên. Ta mới thấy được nguyên do của từ nguyên Sao Gấu (Bắc Đẩu) mà có cái tên “Hữu Hùng” của họ Công Tôn lấy hiệu làm Hoàng Đế. Thế nhưng Cổ Thiên tử Xi Vưu mới chính thức là Thiên Tử của Tòa Bắc Đẩu từ thuở hồng hoang đó. Cho nên họ Hồng Bàng mới chính thức xưng là “Hùng Vương” (Vua của Gấu) về sau này, để xác định sự chỉnh đốn theo mệnh trời lại vậy.
Thế hệ hôm nay và mai sau của giống nòi Thần Tiên. Nhất định phải khắc sâu vào tâm khảm muôn đời về dòng sử thiêng của dân tộc Việt, vốn có xuất phát cội nguồn là như thế. Không khác được.
Giả như có may mắn do thế sự đẩy đưa. Là sử gia của dân tộc này. Chớ có ăn nói ngọng nghịu mà vấy bẩn dòng sử Thiêng của dân tộc Việt thêm nữa. Một dòng sử oai linh, vốn đã chịu nhiều hoen ố trong rất nhiều trang sử của quá khứ rồi. Kẻo lại phải bêu danh cùng sử sách trong một tương lai gần và…, rất gần.
Xét câu hỏi của bạn Khanh Trinh trong bài 78 là rất quan trọng. Bởi đó cũng là bao nỗi niềm, tâm tư chung của dân tộc Việt có ý thực về cội nguồn cũng như giống nòi suốt bao đời nay. Thế nên tôi lại phải viết riêng một bài kết luận về cội nguồn đó, có nguyên nhân như sau:
Lưu ý; Những gì tôi trình bày dưới đây, chính là những điều mà trong thiên thư đã chép như thế! Do đó, không hề là những suy diễn, tưởng tượng, hư cấu cho thành kịch bản như thế nhân thường làm xưa nay bao giờ. Cho dù ta có chấp nhận hay không chấp nhận thực tại này. Nơi thời kỳ cuối, vẫn cứ phải phơi bày ra toàn diện sự thật đó để thiết lập lại đời mới thôi. Tuy nhiên, tôi có thể lập ra một pháp thiền 49 ngày cho bất kỳ ai, để khai mở trí huệ ra mà nhìn thấy được toàn diện thực tại được gọi là thiên cơ đó. Những thực tại phía sau bức màn u minh ngàn đời mà tham vọng của loài người miệt mài che dấu. Lúc đó, ta mới có thể nói đến việc tranh luận hay bàn thảo về vấn đề sánh tựa thiên cơ này. Nếu cần. Mọi học giả, sử gia, bác học, người dân tầm thường nhất. Tôi đều ứng dụng hàng loạt (không giới hạn số người), cho một pháp thiền duy nhất, không khác. Bởi đó chính là thực tại đạo.
Tôi có đôi dòng mở đầu như thế cùng các bạn. Sau đến, mới có thể tiếp tục trình bày như sau. Những thông tin mà tôi trình bày dưới đây. Sẽ là tư liệu làm nền tảng cho các bạn dò tìm những manh mối rải rác khắp nơi thành một chuỗi dây chuyền hoàn hảo nhất có thể. Bằng như tất cả các nguồn tư liệu đã có xưa nay, là không đủ để hệ thống được việc này. Bởi những tư liệu đó cũng chỉ dẫn đến những cuộc tranh cãi triền miên…, rồi đi vào bế tắc chung mà thôi. Nhất định thế.
Thật ra ngay trên trang này. Nếu các bạn liên kết, hệ thống lại… Là các bạn đã có được một tầm nhìn xuyên suốt về quá khứ cội nguồn lịch sử của dân tộc Việt rồi. Vì thế, tôi sẽ xâu chuỗi lại thôi. Mọi sự là do dân tộc Việt của chúng ta. Vốn là nền tảng gốc của nguyên nhân sự việc. Đã bị che dấu, phủ lấp sự thật. Từ đó khiến nên không ai có thể đủ khả năng tìm ra nguyên nhân cho được nữa. Đó là tôi nói bao gồm toàn vùng lịch sử của các dân tộc, quốc gia có liên quan như Mông, Hán, Triều, Nhật, Pháp v.v… Riêng về Nam – Bắc Hàn nói chung. Do tôi chưa có đủ sử liệu của nước này nên chưa kết luận vội. Tuy nhiên trong các bài trước, tôi có đá động đến mối liên hệ đó từ nhân thân rất gần của bộc tộc Cửu Lê từ Tiên Huyền Nữ với một bộ tộc “luân di” của nước Thiên Kim rồi (Nam – Bắc Hàn khi xưa). Do họ có họ gần với Cửu Thiên huyền Nữ chứ không phải Xi Vưu. Do ngày trước là hai nước cùng ranh với nhau (Đông Di), lại Xi Vưu hòa duyên cùng Tiên Huyền Nữ. Thế nên người Hàn hai miền cũng xem Xi Vưu là tổ tiên của họ. Đến nay, tượng kỳ của họ vẫn là hình ảnh của Tứ Tượng đồ quái đấy thôi. Tạm về nước Nam – Bắc Hàn như thế, tất nhiên mọi sự sẽ hạ hồi phân giải.
Ở đây, tôi chưa bàn đến kỷ nhất nguyên sơ khai hay kỷ nhị nguyên phân lập. Mà là chỉ tạm bàn đến trong giai đoạn của kỷ tam nguyên khai thái, cho đủ tính công bình thôi. Bởi có tính chung cho các đối tượng hiện diện, đang cần phải bàn đến. Ý còn bỏ ngỏ trước đó là để còn xem nhân vật thấu thiên thư nào lên tiếng tranh luận nữa. Kẻo lại gặp đầy rẫy thành phần chỉ nói loạn mà học nói hai tiếng thiên cơ, gây rối loạn đạo lý. Thuở hỗn mang của vũ trụ, đất trời. Vẫn còn đang chờ các vị thi thố khả năng thiên cơ đấy.
Cũng cùng một mô hình thực tại của vũ trụ cơ bản tự nhiên tiềm ẩn ban đầu, như nền khoa học mà tôi đã trình bày trên trang ký sự này. Ta xác định và lấy vị trí sao Bắc Đẩu làm khởi nguyên xuất phát điểm mô hình phát triển theo quan niệm của người phương đông nói chung. Bởi Sao Bắc Đẩu còn có tên là Sao Gấu! Vậy Gấu cũng có nghĩa là Hùng. Đó chính là cái tên chung mà kể cả bộ tộc Xi Vưu với họ Hồng Bàng và tộc Hữu Hùng với họ Công Tôn cùng xưng hiệu. Dĩ nhiên, ta không quên sự hiện diện của Phục Hy với họ Khương cùng ngự nữa. Thế cho nên mọi sự, sẽ được tôi mô tả như sau:
Với những cái tên nguyên thủy thì trong bộ Tam Quang bao gồm các sao Tiêu – Dao – Du. Đây chính là vùng mà Xi Vưu cai quản. Còn xét về khu Tứ Mộ thì có các sao Khu – Toàn – Cơ – Quyền, lại thuộc miền của Hữu Hùng cai trị. Bên trong của khu tứ mộ còn có tòa Hiên Viên nữa. Đó, chính là lãnh thổ của Phục Hy. Các bạn xét thấy đấy cũng chính là bộ tam tài cơ bản mà vũ trụ tự nhiên hình thành từ thuở ban đầu rồi vậy!
Thuở ban đầu đó thì Xi Vưu chính là vị Thiên tử mà trời đã đặt thiên mệnh. Thế cho nên ta mới thấy trong sử ký Tư Mã Thiên. Ông có nhắc đến và gọi một cách tôn kính là Cổ Thiên Tử Xi Vưu. Trong khi đó thì Hữu Hùng (hay Hoa Hùng, Hòa Hùng cũng chỉ là một), Phục Hy (Hiên Viên), chỉ gọi là Cộng Chủ mà thôi. Là ý ở Hai Chủ, cùng cộng cư phía bên khu Tứ Mộ của Tòa Bắc Đẩu mà ra. Thiên sự mà Tạo Hóa đã trao cho Xi Vưu, chính là việc điều tiết khí hóa của vũ trụ bốn mùa. Thế nên Cổ Thiên Tử Xi Vưu mới được ban ấn trời, chính là Liên Sơn Dịch lý để mà điều khí nơi nơi trên toàn vùng vũ trụ khi đó. Dĩ nhiên, ông cũng được ban cho một loài ngựa trời để đi kịp trọn vòng trời trong 1 canh giờ để điều tiết vạn vật, muôn loài. Đó chính là Ngựa Tiêu Sương. Với những gì sở hữu khi đấy như; Lưng mang túi càn khôn, hông đeo bầu nhật nguyệt. Xi Vưu đã được khắp nơi suy tôn là một vị Chiến Thần. Đó là chưa nói đến tính lãng tử phiêu bồng mà tôi đã từng kể cùng các bạn nghe trước đây. Và đó, cũng chính là hình ảnh của một vị nguyên soái của chốn Thiên Bồng từ thuở hồng hoang vậy.
Tạm nhắc, ôn qua cùng các bạn như thế. Tôi chỉ trả lời dựa theo những ý mà bạn Khanh Trinh đã nêu lên thôi nhé:
Ngay ý thứ nhất thì ngay cả như nước Sở là một nước hùng mạnh thời Đông Chu nói chung, mà các vị đã nhìn không ra gốc phát nghiệp từ đâu! Thì nói đến tranh cãi gì cho được nữa? Đã có mấy ai biết được Dục Hùng là thầy của Văn Vương. Vốn không phải có phả hệ từ Quý Liên, ngược trở về Đế khốc đâu. Lấy gì để biết được Dục Hùng lại chính là Hùng Thục, con của Hùng Hiền bên nước Văn Lang. Vốn mang sứ mệnh tuyệt mật mà khôi phục cơ đồ của tổ tiên từ Chiến Thần Xi Vưu để lại hàng ngàn năm trước đó nữa. Vì có một sự thật ràng ràng ra trước mắt mà không một ai thấy hay bàn đả động đến như: Nhà Chu, vốn chỉ chia đất cho con cháu trong dòng tộc mà thôi. Điều này không phải bàn cãi nữa. Thế nhưng sao nước Sở và nước Tề vốn lại không phải thuộc dòng tộc của Nhà Chu? Lại còn được phong đất lớn mạnh hơn con cháu của Nhà Chu. Khiến nên sau này hai nước Sở và Tề. Uy hiếp con cháu Nhà Chu đến nước chỉ còn có dựa vào yếu tố đạo, đức, nhân, nghĩa, lễ để mà bám vào như bản năng sinh tồn mà thôi!?
Bởi nguyên do, Văn Vương Nhà Chu, vốn thuộc phả hệ từ tộc của Hoàng Đế. Dục Hùng với nước Sở lại là tộc của Xi Vưu mà ra. Còn nước Tề với Khương Tử Nha thì có nguồn gốc từ tộc Phục Hy. Rõ ràng; Ta xét thấy cơ nghiệp mà Nhà Chu đã đoạt được từ Nhà Thương đó. Ắt phải là đại công của Thầy và Quân sư của Văn Vương mà ra cả thôi. Thế nên mới có sự chia chác rõ ràng như thế sau cuộc chiến, cho Dục Hùng và Khương Tử Nha đấy thôi.
Lại các vị vẫn chưa đủ để nhìn ra là người Sở với người Hoa Hạ vốn chỉ là một mà thôi! Như tôi đã từng có thảo luận cùng các bạn trên trang này rằng: Từ Hữu Hùng, Hòa Hùng hay Hoa Hùng cũng chỉ là một. Vì thế, Hoa Hùng hay Hòa Hùng. Là dùng để chỉ sự “Trung Hòa” của tộc Hòa Hùng “Hòa Huyết” với hai tộc Xi Vưu và Phục Hy mà ra. Hạ Hòa là để chỉ sự hòa huyết với tộc của Xi Vưu. Và dĩ nhiên Thượng Hòa là sự Hòa Huyết với tộc Phục Hy. Thế nên gọi là Trung Hoa vốn là người Mông Cổ chứ không phải người Hán cho được. Do nhận giặc làm Cha (Viêm - Hoàng Tử tôn, hay Hiên Viên - Hoàng Đế) , để người Hán tiện bề nhận Trung Hoa là tổ tiên của mình, sẵn vơ luôn cả cơ đồ của người Mông Cổ về theo. Từ Hòa Hạ là Hoa Hạ sau này, vốn là dùng để chỉ người Sở là một. Và ta còn thấy từ nguyên Thượng Hòa tiềm ẩn trong câu “Hòa Thượng” ngày nay đó vậy. Vậy; Thượng Hoa, Trung Hoa và Hạ Hoa. Vốn có gốc tích, nguyên nhân, cội rễ là từ đây. Kẻ ăn ốc nói mò đã đành. Song kẻ đi mò cũng lại chưởi kẻ quen ăn ốc!!! Thế mới đủ lạ lắm thay cho trò đời nhân thế xưa nay, bao kẻ diễn!!!
Chúng ta hôm nay và các thế hệ mai sau, hãy quên ngay đi. Về việc cứ mãi tranh giành nghề trồng lúa hay cái gọi là văn minh lúa nước với người Trung Quốc! Tổ tiên của dân tộc Việt. Không hề trồng lúa bao giờ cả!! Mà đó lại chính là nghề tổ từ Thần Nông của họ mà ra. Cái văn minh của Người Việt chính là sự văn minh Di Canh chứ không phải Định Cư như sự lầm lạc cội nguồn xưa nay. Cái sự văn minh của Di Canh đó. Nó vượt trên vạn lần hơn sự văn minh định cư là lúa nước. Do thất lạc nên không một ai có thể biết cũng như lĩnh hội tới cho nổi được. Nhất định, tôi phải phục hồi và đưa ra trước ánh sánh của kỷ nguyên mới trong nay mai thôi. Điều này cũng giống như ta mường tượng như 13 Thiên Lục Pháp Cô Hư, cũng như Hoàng Đế Nội Kinh là không một ai lĩnh hội học thuật ấy cho được. Bởi nó vốn được diễn lập ra từ Liên Sơn Dịch của tộc Xi Vưu xưa kia. Tuy nhiên vẫn còn quá nhiều thiếu sót chung chung trong đó. Âu, đó cũng là ý của tạo hóa cả thôi.
Chiến Thần Xi Vưu thuộc Tộc Tam Miêu, Tiên Huyền Nữ thuộc tộc Cửu Lê. Sánh duyên nhau mà sinh ra Bách Việt trong buổi sơ khai. Vì thế họ có nói Xi Vưu là tổ tiên của Tam Miêu hay Cửu Lê cũng đều đúng cả. Tranh với cãi nhau về những điều mình không đủ biết đến, chỉ làm khôi hài thêm hơn cho sự việc vốn đã đong đầy bi hài mãi rồi. Nhân đây, tôi cũng xác định cùng các bạn về nguồn gốc của lịch sử luôn rằng: Liên Sơn Dịch của Chiến Thần Xi Vưu. Vốn khởi từ quẻ Cấn. Là vùng Đông Bắc, thuộc vùng Cấn Quỷ mà ta quen nghe sử hay gọi là phương cấn, quỷ v.v… Là vùng mà nước Đông Di của Xi Vưu kiểm soát. Chữ Di thuộc Quẻ Tốn ở Đông Nam với văn hóa Di Canh từ vùng Ngũ Lĩnh với Hồ Động Đình sang đến, là tàn cuộc đất trời đã định phận. Thế nên khiến sử xưa nay vẫn cứ nói đến tộc người Đông di hay Man di cũng chỉ là một. Về những cái nguyên lý của Dịch Lý này. Vô phúc thay cho các nhà sử gia nào mà không biết gì đến Dịch Học. Lại lần mò vào sử Việt mà suy đoán hay giảng giải về cội nguồn của dòng sử Thiêng.
Lưu Bang vốn gốc là người Hán. Do ở trên đất thuộc về vùng kinh Sở khi xưa. Không hề là người Việt như bài dẫn của bạn ở trên bao giờ cả. Chúng ta tuyệt đối không bao giờ được lầm lẫn cái lỗi rất sơ đẳng này cho được. Ta thấy xưa nay. Họ cứ tranh cãi “loạn xí ngàu” với nhau lên hết cả mà thôi. Như gà mắc tóc hết cả một lượt, còn dây mực, bêu đầy sử sách ra đấy. Xóa sao hết cho được.
Vậy Đông Di, vốn là tên mà sử xưa dùng để gọi để nói đến vùng lãnh thổ mà Chiến Thần Xi Vưu cai quản. Thuộc về toàn miền phía bờ Nam Sông Dương Tử. Nguyên do Hoàng Đế phạt tộc Phục Hy trong đời Thần Nông thì tôi cũng đã có mô tả đến rồi. Là Thần Nông bị bại trong thận Phản Tuyền chứ không phải Du Võng. Vì làm thế quái nào mà họ cố nặn ra cho được kịch bản; Đế Du Võng là cháu đời thứ 8 của Thần Nông. Lại đánh nhau với Hoàng Đế trong trận Phản Tuyền, trước Xi Vưu là trận Trắc Lộc. Mà trong khi đó lại còn ghi rằng; Nữ Oa, vốn là mẹ của Thần Nông. Đánh nhau với Xi Vưu!? Vậy Du Võng thuộc hàng Chít đời thứ 9, lại có mặt cùng thời với Tổ Nữ Oa, để cùng đánh Xi Vưu kia à!!! Kịch bản này; Tôi cam đoan, ngày nay cỡ như đạo diễn James Cameron đi chăng nữa. Cũng chỉ có thể tưởng tượng đến hai hoặc ba đời từ tương lai trở về là cùng. Nếu không, tôi tin chắc Arnold Schwarzenegger cũng phải bỏ chạy mất dép mà không dám nhận vai diễn!!!
Ấy! Thế mà điều này vẫn hiện diện trong sử sách của họ suốt hàng bao ngàn năm qua!! Có rối mớ bòng bong cho cái sự đời đi không?
Thôi! Thế thì chúng ta cũng quên luôn cả cái kịch bản mà Đạo Diễn Ngô Sĩ Liên đã vẽ ra cho dàn diễn viên hư cấu rất hùng hậu bao gồm: Đế Minh, Đế Nghi, Đế Lai luôn đi các bạn nhé. Bởi tôi tạm dẫn mạch nguồn dòng sử như sau: Khi hoàng Đế thôn tính xong Thần Nông. Lúc này thì mới có thể làm giấy khai sinh cho cái tên gọi là tập đoàn Lưỡng Hạo, như sử sách của họ đã ghi cho được. Vì Thái Hạo là Hoàng Đế, còn Thiếu Hạo lại là Kỷ Chất (Nghiệt). Vốn là con cả của Hoàng Đế. Khi thôn tích xong Thần Nông, mỗi người cầm đầu một tộc cùng công kích vào Xi Vưu trong trận Trác Lộc sau đấy. Thế nên mới gọi là Hội Chư hầu ở Cối Kê, hay tập đoàn Lưỡng Hạo được. Bằng như trước trận Phản Tuyền, thì làm gì có chư hầu hay Lưỡng Hạo để mà gọi thành tên cho được.
Thế nên sau khi gồm thâu luôn cả tộc của Xi Vưu. Hữu Hùng mới chính thức xưng là Hoàng Đế, như ta quen gọi xưa nay. Tất nhiên, ta thấy Hoàng Đế mới chia cho Thiếu Hạo phía bờ Nam sông Dương Tử, trị vì chung với nước Thiên Kim khi xưa (Nam – Bắc Hàn). Đến khi Hoàng Đế truyền cho em của Thiếu Hạo là Xuyên Húc kế vị. Tiếp đến là Đế Khốc là xảy ra nạn lụt hồng Thủy. Hai bên bờ Dương Tử đã cách trở. Khắp nơi, mãi lo chạy loạn vì lụt chưa xong. Lấy đâu để biết tình hình của Thiếu Hạo đã bị chia cắt phía bên kia dòng Dương Tử cho được nữa. Bên vùng Ngũ Lĩnh, Động Đình Quân đã nổi lên tiêu diệt Thiếu Hạo. Là dòng thuộc về tộc Cửu Lê của Tiên Huyền Nữ nổi lên, tiếp nối Xi Vưu mà cai quản khu vực Động Đình Hồ mất rồi. Trong giai đoạn này. Thú thật là tôi thật sự đã lạc mất tông tích của người con cả và con thứ tiếp theo của Xi Vưu sau trận Trắc Lộc! Vì thế, tôi tạm thời đặt giải thuyết kịch bản này và chờ hạ hồi truy về manh mối như sau:
Khi Thiếu Hạo tiếp quản nước Đông Di. Lực lượng của Bách Việt tan rã, họ đã lưu vong bên nước Thiên Kim. Thế nên sau đó ta mới thấy Thiếu Hạo thôn tính luôn Thiên Kim và nhập làm một với Đông Di tiếp theo sau đấy. Như tôi đã nói là do thiếu thông tin sử liệu của nước Thiên Kim (Nam – Bắc Hàn), nên tôi chưa kết luận vội là thế. Ta không phải ngạc nhiên gì cho mấy. Khi các thế hệ về sau của họ cũng nhìn nhận Xi Vưu là tổ tiên. Vậy ta thấy có 2 mắc xích ràng buộc có tính liên quan mật thiết ở giai đoạn đầu đối với 2 dân tộc này là; Giai đoạn thứ nhất là giữa Tiên Huyền Nữ và Nữ Chân. Giai đoạn thứ hai là khi Đông Di và Thiên Kim đều bị gồm thâu dưới quyền của Thiếu Hạo sau trận Trắc Lộc. Chắc chắn, tung tích của người con cả và thứ của Xi Vưu đã lưu lạc trong cội nguồn dòng sử của Nam – Bắc Triều rồi vậy. Bởi Động Đình Quân, vốn là người con thứ 3, lại nghiêng về gốc mẹ đã tiếp nhận lại non sông liền sau đấy từ Thiếu Hạo.
Cùng thời điểm này. Đế Nghiêu trị thủy không xong, bèn nhường ngôi và giao cho Đế Thuấn, là tộc của Phục Hy lãnh trách nhiệm. Vậy ta xét thấy giai đoạn mà Hai Đế Nghiêu - Thuấn đó. Tương đương với khoảng thời gian mà Động Đình Quân trị vì bên nước Đông Di. Xảy đến khi Đại Vũ Khai nước từ Hoàng Hà ra sông Dương Tử thì gặp khi Lộc Tục đang hiện diện phía bờ nam. Bởi Lộc Tục chính là con rễ của Động Đình Lão Quân tại Hồ Động Đình khi đấy rồi.
Phải biết, trận lụt hồng thủy chia cắt, nhấn chìm cả toàn miền sông Hoàng Hà khi đó dưới quyền cai trị của Hà Bá mất rồi! Thế nên ta mới thấy sự kiện Đại Vũ đã dùng rìu của Chiến Thần Xi Vưu. Xẻ núi, dẫn nước từ Hoàng Hà theo đập Tam Hiệp, tháo ra Dương Tử, mới thoát được nạn hồng thủy khi đấy. Mặt mũi của Đế Minh nào mà xuất hiện, chen ngang vào ở đây cho được. Đế Minh lại là cháu đời thứ 3 của Thần Nông mới là lạ. Lại còn theo Ngô Sĩ Liên đi ngao du sang bên này khi đang trong cơn nạn lụt hồng thủy chia cắt toàn miền như thế để đẻ ra Lộc Tục cho được nữa chứ?
Thú thật! Các nốt của phím gõ dưới đầu ngón tay của tôi bỗng trở nên ngại ngùng, khi tôi muốn gõ tiếp đến giai đoạn Đế Lai sinh ra ai tiếp đến!? Bởi nó ghép dòng, nảy nòi một cách sống sượng, đầy tai hại mất đi rồi. Tôi có thể dựa vào tượng trời, sắp thế đất của buổi ban đầu lịch sử toàn vùng này như sau:
Căn cứ vào Tòa Sao Bắc Đẩu. Khu Tứ Mộ thì địa phận 2 sao Khu và Toàn thuộc về Hiên Viên (Phục Hy). Và 2 Sao Cơ - Quyền lại vốn là của Hữu Hùng. Cương giới Xi Vưu rõ ràng là 3 Sao Tiêu – Dao – Du bên Tam Quang. Đó là tôi đã xét có phần ưu ái cho Phục Hy rồi. Khi Hữu Hùng gồm Thâu về một mối thì mới xưng danh là Hoàng Đế. Đó cũng là những điều mà Thiên Thư đã ghi. Từ Xuyên Húc xuống đến Đế Nghiêu là dòng của Hoàng Đế, thuộc người Mông Cổ. Đế Thuấn thuộc về dòng Phục Hy (người Hán), được giao lại ngôi là bởi cớ hy vọng trị được nạn lụt hồng thủy qua tiếng Dao Cầm từ khúc Nam Phong. Và Đại Vũ lãnh ấn tiếp theo lại là người Việt của tộc Xi Vưu, kéo dài cho đến hết Nhà Thương. Đến đây là hết một cuộc bể dâu của trời đất vửa đủ. Nhà Chu lại trở về với tộc của Hoàng Đế, thế nên ta mới thấy trong thế cuộc mới, lại chia thế chân kiềng cho ba tộc là Nhà Chu thuộc người Mông (Hoàng Đế), do Văn Vương làm đại diện. Nước Sở là người Việt, giống Xi Vưu, có Dục Hùng ứng cử. Và sau cùng là Nước Tề (người Hán), vốn gốc Phục Hy với đại biểu Khương Thượng.
Dòng nguồn sử, chảy qua các giai đoạn vốn mạch lạc như thế. Mạch nguồn dẫn nào mà hòa dòng Đế Minh, lủng củng nhập vào đây cho được như thế?!
Tóm lại; Có tam lược, lục thao qua hết cả thảy một thế cục như trên. Ta mới thấy được nguyên do của từ nguyên Sao Gấu (Bắc Đẩu) mà có cái tên “Hữu Hùng” của họ Công Tôn lấy hiệu làm Hoàng Đế. Thế nhưng Cổ Thiên tử Xi Vưu mới chính thức là Thiên Tử của Tòa Bắc Đẩu từ thuở hồng hoang đó. Cho nên họ Hồng Bàng mới chính thức xưng là “Hùng Vương” (Vua của Gấu) về sau này, để xác định sự chỉnh đốn theo mệnh trời lại vậy.
Thế hệ hôm nay và mai sau của giống nòi Thần Tiên. Nhất định phải khắc sâu vào tâm khảm muôn đời về dòng sử thiêng của dân tộc Việt, vốn có xuất phát cội nguồn là như thế. Không khác được.
Giả như có may mắn do thế sự đẩy đưa. Là sử gia của dân tộc này. Chớ có ăn nói ngọng nghịu mà vấy bẩn dòng sử Thiêng của dân tộc Việt thêm nữa. Một dòng sử oai linh, vốn đã chịu nhiều hoen ố trong rất nhiều trang sử của quá khứ rồi. Kẻo lại phải bêu danh cùng sử sách trong một tương lai gần và…, rất gần.
Nhận xét
Đăng nhận xét